28/5/21

[WEVERSE] Đây chính là BTS-pop!

Đây chính là BTS-pop!

Trong bài hát “Butter”, phần trình diễn là người phát ngôn.


Trong bài hát “Butter”, phần trình diễn là người phát ngôn.

Giống như lời bài hát “side step left to my beat” trong điệp khúc của “Butter” gợi ý, BTS đã tận dụng rất tốt các bước trong phần trình diễn cho bài hát mới của họ. Trong câu đầu tiên, Jungkook nhanh chóng chạy ra khỏi các thành viên khác đang xếp hàng trở lại phía trước, sau đó họ thay đổi tốc độ bước của mình khi họ đến gần cậu ấy. Phần điệp khúc chủ yếu bao gồm các chuyển động chân khác nhau, như hướng dẫn chân vẽ hình bán nguyệt, bước về phía trước hoặc bước tại chỗ. Tiếp nối đoạn điệp khúc, câu hát thứ hai cũng bắt đầu bằng các bước, lần này là V và Jimin đứng cạnh nhau. Ở đây, từ “bad” khi họ hát “to remind you got it bad,” V, Jungkook, Jimin và Jin quay người lại một lần và chuyển sang một vị trí mới, và chính lúc này chúng ta thấy lý do tại sao “Butter” lấy các động tác bước là trọng tâm của phần trình diễn. Trong giai điệu lặp lại này, nốt cho “bad” được giữ lâu hơn một chút và cao hơn một chút, tại thời điểm đó, sự thay đổi của các bước cũng thể hiện trực quan giai điệu. Trong phần điệp khúc cũng vậy, khi bài hát trở nên sống động hơn (“side step”), giai điệu được thể hiện qua một cung bậc mới khi có động tác vẽ hình bán nguyệt lớn.


Thời gian trình diễn của “Butter” là ít hơn ba phút. Trên hết, một nhịp trống đơn giản bắt đầu ở đầu bài hát và tiếp tục đến cuối bài, trong khi giai điệu lặp lại không chỉ ở câu đầu tiên và câu thứ hai, mà còn ở phần điệp khúc. Xu hướng thời gian chạy ngắn và các yếu tố lặp lại nổi lên trong nhạc Pop Mỹ khi chúng ta bước vào kỷ nguyên phát trực tuyến, khi bạn có thể dễ dàng nghe bất kỳ bài hát nào, mọi lúc, mọi nơi. Trong khi “Butter” về mặt âm nhạc phù hợp với giai đoạn hiện tại của ngành công nghiệp âm nhạc Hoa Kỳ, phần trình diễn xoay quanh các bước để thêm màu sắc và góc cạnh hào nhoáng cho bài hát. Trong đoạn điệp khúc, sau khi các thành viên của BTS vẽ hình bán nguyệt bằng chân của họ, họ bước sang phía trước và hát “high like the moon rock with my baby” khi họ tập trung ở trung tâm. Trong hai câu tiếp theo, Jimin và Jin đều thực hiện từng bước nhỏ tại chỗ. Mặc dù giai điệu và nhịp điệu tiếp tục lặp lại, vũ đạo bắt đầu với các động tác quét tận dụng diện tích sân khấu rộng hơn và dần dần chuyển sang các động tác vũ đạo nhỏ hơn khi các chàng trai gặp nhau ở giữa. Bằng cách đó, BTS thu hút sự chú ý của chúng ta đến sân khấu trung tâm khi họ tập trung ở đó, và phản ánh phong cách đầy năng lượng, uyển chuyển của “Butter” khi họ chuyển sang một vũ đạo với các hành động thu hút và bắt mắt người xem hơn.


Mặc dù nhóm cũng sử dụng các bước chân trong Dynamite để phô ra tất cả những chuyển động của nhóm, nhưng chuyển động ở phần thân trên của cơ thể mới là yếu tố chính của màn trình diễn Butter. Với những động tác như giả vờ hất tóc bằng lược hoặc vươn người sang hai bên và lắc người, mọi thứ đều tập trung vào sự di chuyển phần thân trên khi họ đang đứng. Đương nhiên, các cậu ấy cũng đứng tại chỗ trong khi thực hiện các cú đá bằng chân. Mặt khác, những đội hình khác nhau của nhóm cũng được chú trọng khi họ nhảy. Khi Butter chuyển sang verse thứ hai, hầu hết các thành viên đều nhường chỗ cho V và Jimin nhảy cùng nhau theo đội hình tương tự như cái của V và J-Hope trong DNA. Hơn nữa, Butter mở đầu với cảnh BTS, từ một hàng dài ban đầu, di chuyển dần phía bên cạnh theo thứ tự từ trên xuống dưới. Và khi màn trình diễn tiếp tục ở verse đầu tiên, ở trung tâm sân khấu, số lượng thành viên tăng từ 3, lên 5 và cuối cùng là 7 để giúp hình dung giai điệu đang tiến dần đến cao trào. Từ No More Dream đến Butter, BTS đã liên tục thay đổi phong cách âm nhạc của họ. Nếu, xét về mặt âm nhạc, Butter chính là cái cột mốc trong quá trình BTS phát triển, xâm nhập vào thế giới mainstream pop của Mỹ, thì màn trình diễn này cho thấy cách BTS duy trì cũng như lồng cảm xúc độc đáo của nhóm vào trong khuôn khổ thay đổi liên tục.


Sau verse thứ hai, J-Hope từ từ bước ra khỏi nhóm, những thành viên còn lại được xếp sang hai bên. Bắt đầu với cậu ấy, các thành viên nhảy nhưng không hát trong một khoảng thời gian. Trong K-pop, đoạn làm nổi bật vũ đạo theo cách này đôi khi được gọi là dance break. Tuy nhiên, trong trường hợp của Butter, đó là một đoạn chuyển giao (interlude) tự nhiên nảy sinh từ giai điệu sôi nổi trong đoạn điệp khúc. Rất dễ dàng xem nhẹ những bước nhảy chậm rãi của J-Hope như là một đoạn dance break K-pop khiến chúng ta bắt đầu tập trung vào vũ đạo của BTS thôi. Thêm vào đó, phần rap của SUGA và RM sau đoạn này đã thêm chút gì đó đối nghịch với bầu không khí tươi sáng, nhẹ nhàng của bài hát. Cả hai đoạn rap ở nửa sau của bài hát đều bắt đầu bằng việc tất cả các thành viên từ từ tiến về phía trước. Trong khi trước đó màn trình diễn tập trung vào đội hình và phần vũ đạo thiên nhiều về chân, thì giờ đây, các cậu ấy sẽ một lần nữa dẫn bài hát lên cao trào thông qua bước đi chậm rãi của họ. Tất cả những điều này tạo nên một bài hát pop có thể tận hưởng mọi lúc mọi nơi, nhưng lại tiếp thêm năng lượng và hình ảnh khi xem phần trình diễn của bài. Có thể phần nào giải thích bài hát là sự kết hợp của nhạc pop vui tươi, nhạc kịch vui nhộn mà đầy công phu dành cho thanh thiếu niên Mỹ như Grease, và màn trình diễn đặc trưng của các nhóm nhạc nam K-pop. Thế nhưng, bài hát còn hơn thế nữa và không thể xếp vào thể loại nào cả. Theo đó, Butter chính là BTS-pop - thứ mà bây giờ chỉ có một và duy nhất BTS là thực hiện được. Chỉ có nhóm nhạc luôn giữ cái gốc gác Hàn Quốc của mình mà đồng thời đứng đầu bảng xếp hạng Billboard Hot 100 mới có thể cho ra Butter thôi.


“Butter” mở màn bằng cảnh Jin hôn tay cậu ấy, một trong những hành động gợi chúng ta nhớ đến hành động thương hiệu của cậu ấy là hôn gió và cũng như biệt danh của cậu, Worldwide Handsome khi BTS ngày càng nổi tiếng. Cũng có cảnh V đeo kính râm lên tương tự như trong MV “Dynamite”. Cảnh J-Hope bước ra trong nửa (phân cảnh) sau của “Butter” nữa, giống với màn dance break mà cậu ấy trình diễn tại nhiều lễ trao giải, bao gồm cả điệu nhảy disco ở MMA 2020 năm ngoái. Màn trình diễn “Dynamite” tập trung chủ yếu vào disco, với nhiều bước nhảy dễ dàng nhận ra đối với những người đã quen thuộc với văn hóa nhạc pop Mỹ. Mặt khác, màn biểu diễn của “Butter” thể hiện được phong cách riêng của nhóm, điều mà đã phát triển trong suốt quá trình nhóm tiến lên cùng nhau. Đây có lẽ cũng là lý do họ hát, “Got ARMY right behind us when we say so / Let’s go.” Chính thức được công nhận là nghệ sĩ thành công nhất thế giới sau bài hit Billboard Hot 100 năm ngoái, nhóm hiện đang kết hợp cả 7 phong cách riêng mà họ đã luôn chia sẻ với ARMY - fan hâm mộ của mình, cũng như mối quan hệ đặc biệt giữa nhóm và fan hâm mộ, trở thành những bài hát pop nổi tiếng nhất trên thế giới. Tất cả những điều này giờ đây đã có thể thực hiện được vì mọi người đều biết những huyền thoại nhạc pop không ai khác ngoài BTS, đã nỗ lực để đưa nhóm đến như ngày hôm nay cũng như vai trò quan trọng mà fan hâm mộ đã đóng góp xuyên suốt lịch sử của nhóm nhạc được xem là một biểu tượng trong thời đại này. Họ thực sự đã đi được một chặng đường rất dài, và nhóm luôn có ARMY đứng sau luôn miệng ủng hộ họ hãy tiếp tục tiến về phía trước.


Bài gốc: Weverse Magazine


--------

Vtrans: JKVN

0 Comments: