Chợt nhớ lại năm 2013, khi BTS ra mắt, Jungkook là giọng ca chính của một nhóm nhạc thần tượng có phong cách khá khác thường vào thời điểm đó. Trong suốt những năm 2000, vị trí giọng ca chính trong các nhóm nhạc thần tượng thế hệ thứ hai của Hàn Quốc thường được chiếm giữ bởi những giọng ca “nội lực”, những người có thể thể hiện được âm vực cao một cách vang dội. Mặc dù các ảnh hưởng của hiphop/ R&B và EDM đã và đang trở thành một chủ đạo trong thời điểm đó nhưng với nhận thức chỉ có phong cách hát quãng âm cao mới được công chúng công nhận là một ca sĩ có năng lực. Vì vậy, nếu bạn muốn được công nhận là một thần tượng có kỹ năng, bạn cần phải biết cách hát như thế. Nhưng khi các nghệ sĩ như TAEYANG của BIGBANG hay Jay Park đã ra mắt với tư cách là giọng ca chính của 2PM vào cuối những năm 2000, với cách thể hiện giọng hát mang lại cảm giác tương tự như bối cảnh R&B của Mỹ, một xu hướng sở thích mới đã bắt đầu xuất hiện. Trong giai đoạn này cũng có nhiều ca sĩ R&B underground ra mắt. Sự phổ biến của hip hop đã phát triển ở Hàn Quốc khi chúng ta bước vào những năm 2010 và chính thức tăng tốc nhanh chóng từ đây. Nhiều giọng ca alternative R&B đã được tìm kiếm lại hoặc trở nên nổi tiếng vào lần đầu tiên sau khi được giới thiệu trong các bài hát của các rapper và nhà sản xuất có tiếng. Ở giai đoạn này, giới trẻ có nhận thức rằng những ca sĩ biết cách truyền tải âm nhạc độc đáo của riêng mình một cách nhịp nhàng thay vì thông qua những cảm xúc vang dội và quá mức, chẳng hạn như Junggigo, Zion.T và Crush, họ là những người mới, tuyệt vời và sành điệu.
Sau đó, khi BTS ra mắt như một nhóm nhạc thần tượng hip-hop vào 2013, Jungkook ở tuổi 15 đã trở thành giọng ca chính của nhóm, với sự cảm nhịp bẩm sinh và giọng hát uyển chuyển không giống như những kỹ năng vocal có cách hát quãng cao như truyền thống. Chất giọng tự nhiên của cậu ấy đã làm cho âm nhạc của BTS trở nên ấn tượng tươi mới và chill hơn, đồng thời tách biệt nó khỏi những bản nhạc điển hình của K-pop lúc bấy giờ - từng được gọi là “ppongkki”. Chúng ta có thể nhìn thấy định hướng của nhóm và Big Hit vào thời điểm đó thông qua các bài hát như "Like" trong mini album đầu tay của họ.
Sau đó, khi BTS ra mắt như một nhóm nhạc thần tượng hip-hop vào 2013, Jungkook ở tuổi 15 đã trở thành giọng ca chính của nhóm, với sự cảm nhịp bẩm sinh và giọng hát uyển chuyển không giống như những kỹ năng vocal có cách hát quãng cao như truyền thống. Chất giọng tự nhiên của cậu ấy đã làm cho âm nhạc của BTS trở nên ấn tượng tươi mới và chill hơn, đồng thời tách biệt nó khỏi những bản nhạc điển hình của K-pop lúc bấy giờ - từng được gọi là “ppongkki”. Chúng ta có thể nhìn thấy định hướng của nhóm và Big Hit vào thời điểm đó thông qua các bài hát như "Like" trong mini album đầu tay của họ.
Có rất nhiều thứ để nói về giọng hát của Jungkook, nhưng sự cảm nhịp đặc biệt của cậu ấy là điều không gì sánh bằng. Sự hiểu biết về tiết tấu bài hát dường như đã ngấm vào cơ thể của cậu ấy, thể hiện trong cả cách cậu ấy nhảy và cách cậu ấy có thể thể hiện bản thân thông qua giọng hát của mình. Đoạn intro “Airplane pt.2” trong album LOVE YOURSELF: Tear là một ví dụ điển hình: Tiếng gõ đặc trưng của các claves, mượn từ nhạc salsa, được chơi ở nhịp 4/4 hơi lệch nhịp, tạo cảm xúc sâu sắc nhưng không thể phủ nhận bầu không khí sôi động của bài hát. Trong phần đầu tiên, Jungkook thở ra sau từ “đứa trẻ kỳ lạ” ngay trên nhịp thứ ba được nhấn mạnh của ô nhịp của nhịp điệu clave. Sẽ rất dễ dàng để một người biểu diễn bỏ qua nhịp yếu của một bài hát 4/4 thường theo mô hình mạnh - yếu - trung bình - yếu, nhưng ở đây Jungkook lại vào chính xác nhịp điệu trở thành nền tảng của cả bài hát. Việc lắng nghe và năm bắt một cách chính xác chìa khóa điều khiển cả bài hát như thế này khiến người nghe có thể cảm nhận được bầu không khí salsa của bài hát một cách tự nhiên ngay cả khi họ không biết rõ về nhịp điệu của Son Clabe.
Cảm âm của cậu ấy quả nhiên khá tốt. Khi hát hát chay không có đệm đàn, Jungkook gần như luôn có thể tìm được nốt chính xác ngay lập tức. Người ta thường cho rằng, trong một ngàn người thì mới có một người sở hữu khả năng cảm âm tuyệt đối. Cũng có những người sinh ra không thực sự sở hữu khả năng này nhưng họ có thể ghi nhớ những cao độ chính xác của âm nhạc sau khi luyện tập không ngừng. Trong trường hợp của Jungkook, chẳng quá quan trọng việc cậu ấy thuộc trường hợp thứ nhất hay thứ hai. Bởi cho dù nhìn với khía cạnh nào đi chăng nữa thì cả tài năng và mật độ tập luyện cũng không lấy gì làm lạ. Với khả năng cảm âm giọng hát như thế này dường như cũng ảnh hưởng đến khả năng sáng tác của cậu ấy. Cậu ấy đã viết nhạc cho bài hát “Still With You” theo thứ tự hoàn thành giai điệu của bài hát ở trạng thái chỉ khớp BPM của máy đếm nhịp mà không có beat nào được nhận trước đó.Thế nhưng, bài hát được viết theo thang âm của nhạc jazz không dễ dàng để hát cùng ngay cả khi hát với nhạc đệm cùng với bước nhảy tăng quãng âm hoặc hạ quãng âm tương đối khác lớn. Cách thức sáng tác có khả năng dựa trên năng lực có thể vừa hát thực thế vừa tưởng tượng ra âm thanh chính xác như việc chơi các nhạc cụ. Nghĩ về khả năng tái hiện lại giọng hát đã nghe của chính mình, không chỉ cảm âm mà đôi tai của chính chủ cũng cực kì nhạy cảm. Trong bài phỏng vấn tại Weverse Magazine vào tháng 7/2021 cậu ấy chia sẻ rằng cậu ấy có thể cảm nhận được năng lực đó ở bản thân, cậu ấy cũng thừa nhận rằng đã từng suy nghĩ “Cái này được phát từ đâu ra nhỉ? ” hoặc có lúc “ Không được (chỉ làm theo) như thế này”. Cuối cùng đó cũng là một phần trong quá trình học tập được tạo ra theo phong cách chỉ riêng chính mình.
Kỹ thuật thanh nhạc của cậu ấy quả nhiên thuộc cấp chuẩn cao, nhưng tôi nghĩ thay vì giải thích chủ yếu về kĩ thuật, sẽ tốt hơn nếu phân tích một số phong cách cậu ấy đã hát và thảo luận về một số kỹ thuật khác nhau mà cậu ấy sử dụng khi chúng ta thảo luận sâu hơn. Trong cuộc phỏng vấn vào đầu năm 2021 với tiêu đề “Jungkook BE-hind Full Story”, j-hope cho biết điểm mạnh đáng chú ý nhất trong giọng hát của Jungkook là nó rất “thoải mái”. Nhiều điều có thể góp phần vào điều này, chẳng hạn như tông giọng, kỹ thuật thanh nhạc, cách lựa chọn bài hát và cách diễn giải của cậu ấy về chúng (mà tôi sẽ thảo luận sau), nhưng từ góc độ kỹ thuật, cậu ấy có thể tìm thấy sự cân bằng trong cách sử dụng dây thanh của mình, tối thiếu hóa sự tiếp xúc. Điều này không chỉ giữ cho dây thanh ở trạng thái tốt mà còn giúp cậu ấy dễ dàng nghe được những gì cậu ấy đang hát vì không phải ép chúng quá mạnh để tạo ra âm thanh. (Tất nhiên, có một vài điều gì đó để nói về sự lựa chọn mang tính nghệ thuật nhằm tạo ra cảm xúc bi thương bằng cách hạn chế dây thanh hoặc hát bằng giọng ngực. Cả hai cách tiếp cận đều không sai, chỉ là sự khác biệt trong phong cách thể hiện). Giọng hát của Jungkook luôn đi kèm với một làn hơi thở nhẹ nhàng như một làn gió thoảng qua, đóng vai trò quan trọng trong quá trình chuyển đổi một cách mềm mại và tự nhiên giữa giọng ngực (chest voice) và giọng đầu (head voice). Điều này cũng làm cho người nghe cảm thấy gần gũi hơn với ca sĩ về mặt cảm xúc vì giọng hát của cậu ấy tạo cảm giác như ai đó đang thì thầm vào tai bạn. Ngay cả cách phát âm có vẻ cũng được thay đổi từ việc quan sát và luyện tập trong một khoản thời gian dài. Các huấn luyện viên thanh nhạc Hàn Quốc cho rằng giọng hát của Jungkook gần giống với các ca sĩ nhạc pop Mỹ hơn so với các ca sĩ Hàn Quốc theo phong cách truyền thống. Xét về cách tạo ra âm thanh của tiếng Hàn và tiếng Anh về cơ bản là khác nhau, Jungkook có thể đã làm giống như các ca sĩ alternative R&B khác ở Hàn Quốc trong những năm 2010, liên tục nghe các bài hát tiếng Anh và điều chỉnh phong cách đó để nghe phù hợp hơn với tiếng Hàn. Bởi vì được lắng nghe những sân khấu chỉnh chu dựa trên nền tảng kĩ thuật vững chắc cùng với cảm âm và cảm nhịp chính xác cùng với sự nghiên cứu và nỗ lực đáng kể, chạm đến tâm hồm và tạo cảm giác thoải mái cho người nghe chính là điểm đặc biệt của Jungkook. Trong 9 năm kể từ khi ra mắt, cậu ấy đã tự tập luyện không ngừng những kỹ năng này và vô số các màn trình diễn, và sự tiến bộ mà cậu ấy đạt được là đáng kể.
Tất cả các tài năng được đề cập cho đến giờ đều để minh chứng cho một điều: musicality (khả năng cảm nhạc và tư duy âm nhạc). Với sự phổ biến của các chương trình truyền hình về cuộc thi nhảy, musicality là một thuật ngữ rất quen thuộc. Nói tóm lại, đó là tài năng thể hiện âm nhạc. Trong lĩnh vực nhảy, người ta thường nói rằng chỉ thể hiện kỹ năng của bạn thôi là chưa đủ; bạn phải có khả năng truyền tải âm nhạc như thể bạn thực sự cảm nhận và hòa vào nó. Trong vũ đạo, một người có thể được cho là thể hiện musicality khi cơ thể của họ và âm nhạc dường như chuyển động cùng nhau. Đối với ca hát cũng vậy. Mọi người đều nhận được bản nhạc giống hệt nhau, nhưng nó lại phụ thuộc vào người biểu diễn quyết định cách diễn giải và thể hiện bài hát cho người nghe như thế nào là tốt nhất. Khi j-hope bảo giọng hát của Jungkook là thư giãn trong cuộc phỏng vấn “BE-hind ‘Full ’Story”, Jungkook đã trả lời rằng: “Nếu em chỉ cố gắng nhồi nhét màu sắc cá nhân của mình vào bài hát, bài hát sẽ bị phá hủy, phải không ạ?… Nhưng đối với em, nếu đó là một bài hát, em nghĩ rằng mình chỉ nên tô vẽ cảm xúc của mình vào bài hát như thể em đang tô tranh vậy”. Khi bạn nghe cậu ấy hát, nó thực sự nghe như vậy. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là cậu ấy có cách tiếp cận thụ động với âm nhạc, mà là cậu ấy tinh tế thay đổi cảm xúc của mình theo hướng của mỗi bài hát mà không đối lập với bất kỳ đặc điểm cơ bản nào của nó.
Hãy cùng xem qua cách cậu ấy hát “If You” trong King of Mask Singer. Bản gốc không những được viết để hát bởi năm thành viên của BIGBANG, mà nó còn được viết theo hướng verse một và verse hai được tách rời nhau bởi một quãng tám để tạo nên sự tương phản rõ ràng trong bài. Jungkook đã cải biên ca khúc để hát solo và để xúc cảm trào dâng một cách vô cùng tinh tế. Thay vì tiếp cận phần điệp khúc theo kiểu mạnh mẽ, cậu ấy tiếp tục với phong cách hát nhẹ nhàng từ đoạn bridge, chỉ thêm vào một chút vocal fry đầy lôi cuốn và dùng kỹ thuật hát bằng breathy voice nhiều hơn. Đây là cách thể hiện hoàn toàn hợp: bài hát bắt đầu bằng lời thầm thì để lôi kéo người nghe và khiến họ chú ý hơn vào ca khúc.
“My Time”, ca khúc solo của Jungkook trong album MAP OF THE SOUL: 7 của BTS, mang đến một cái nhìn toàn diện về tất cả các kỹ năng mà cậu ấy đã trau dồi cho đến thời điểm đó. Giọng hát của cậu ấy làm nổi bật phần staccato lặp đi lặp lại và legato mềm mại của guitar, tiếng synthesizer nhịp nhàng và điệu trap bất quy tắc. Cậu ấy làm cho nó nghe thật dễ dàng. Cậu ấy biết khi nào nên đối lại với nhịp, khi nào nên thả lỏng hoặc thắt chặt và khi nào nên bùng nổ, và thực hiện tất cả những điều ấy ngay đúng tại thời điểm hoàn hảo về mặt nghệ thuật. Việc đấy hòa hợp với tên bài hát và khiến tôi cảm nhận được cảm xúc sâu sắc hơn rất nhiều. Ngay cả việc cậu ấy trau chuốt giọng hát khi hòa âm cùng tiếng guitar giòn vang cũng chính là một ví dụ về khả năng phân tích và diễn đạt cảm xúc xuất sắc của cậu ấy.
Jungkook đã nói rằng gần đây cậu ấy quan tâm hơn đến việc hát theo cách thể hiện tốt hơn giọng nói của mình. Cuộc phỏng vấn mà cậu ấy đã thực hiện với Tạp chí Weverse khi phát hành Proof cho thấy rõ hơn về cách nghĩ của cậu ấy. Theo chia sẻ của Jungkook, trong khi trước đây cậu ấy sẽ đặc biệt tập trung vào việc làm cho giọng hát của mình trở nên hay hơn, thì gần đây cậu ấy đã bắt đầu luyện tập với suy nghĩ rằng cậu ấy có thể hát tốt ngay cả với chất giọng tự nhiên của mình. Sự thay đổi này thậm chí có thể được nghe thấy trong giọng hát của cậu ấy trong “Stay Alive”, một bài hát mà SUGA đã viết cho webtoon 7FATES: CHAKHO. Jungkook cho biết cậu ấy đã gặp khó khăn khi thu âm giọng ca vì chưa quen với phong cách này và đã phải thử nhiều lần, nhưng khi SUGA nghe bản thu mà Jungkook đưa ra, anh ấy đã đồng ý ngay lập tức.
Trong các phim tài liệu và nhật ký làm việc của BTS, chúng ta hay bắt gặp hình ảnh những người từng hợp tác làm việc với Jungkook ấn tượng với cậu ấy và công việc cậu ấy làm, trong khi bản thân Jungkook nói rằng cậu ấy muốn cải thiện chính mình. Thật thích thú khi thấy người nghệ sĩ mong muốn phát triển và liên tục thay đổi kể cả 10 năm sau khi ra mắt. Jungkook năm 15 tuổi đã tạo nên dấu ấn. Thế nhưng kể từ đấy, để đạt đến vị trí hiện tại, cậu ấy đã đi qua một chặng đường dài đến nỗi khó có thể định lượng cậu ấy đã trải nghiệm những mảng nào. BTS đã đạt được những thành tựu trong suốt thời gian đó và Jungkook, thành viên nhỏ tuổi nhất, cũng có những bước tiến lớn cùng với những thành viên còn lại. Tên tuổi của cậu ấy được gắn liền với vô số kỷ lục, bao gồm: người châu Á trẻ tuổi nhất lọt vào bảng xếp hạng Billboard Hot 100, người trẻ tuổi nhất từng nhận được Huân chương Văn hóa Hwagwan và nghệ sĩ giải trí trẻ nhất tham dự Đại hội đồng Liên Hợp Quốc với tư cách là thành viên đặc phái viên của tổng thống. Dẫu thế, cậu ấy vẫn luôn tận tâm với công việc của mình: ca hát và sáng tác nhạc. Tình yêu âm nhạc của Jungkook thể hiện qua cách cậu ấy khao khát trau dồi bản thân. Mặc dù hoạt động trong ngành từ khi còn nhỏ nhưng cậu ấy không hề tỏ ra chán chường với âm nhạc. Là một người hâm mộ âm nhạc, khi quan sát công việc chuyên nghiệp này, tôi đồng thời cảm thấy vô cùng biết ơn và nể trọng.
Tôi ngạc nhiên về việc một người vẫn có thể duy trì đam mê sau 10 năm làm việc, nhưng đồng thời tôi cảm thấy 24 là độ tuổi thích hợp cho niềm đam mê đó. Và mặc dù tôi không thể đoán trước được tương lai, nhưng bằng cách nào đó, tôi có cảm giác rằng cậu ấy sẽ tiếp tục hướng tới những điều tương tự như hiện tại mà cậu ấy quan tâm ngay cả khi cậu ấy già đi. Âm nhạc sẽ vẫn ở đó. Một người nghệ sĩ có niềm đam mê cháy bỏng đến như vậy có điểm nào để mà không yêu thích chứ?
--------
Vtrans: JKVN
0 Comments:
Đăng nhận xét